Thách thức không chỉ ở tính chu kỳ
Bất kỳ nền kinh tế nào cũng gặp phải vấn đề chu kỳ của tăng trưởng và suy thoái. Trong nông nghiệp, tính chu kỳ dễ được nhận thấy hơn với những năm được mùa thì mất giá, mất mùa thì tăng giá, nhưng điều đó không có nghĩa là chỉ ngành nông nghiệp mới có tính chu kỳ.
Trong lĩnh vực công nghiệp, các sản phẩm đều có vòng đời và tính chu kỳ của nó còn lớn hơn so với nông nghiệp, nhưng cái khác là sức đề kháng, khả năng thích ứng và vượt qua khó khăn cũng mạnh hơn, nhờ vào năng lực quản trị và sự hỗ trợ từ chính sách.
Vai trò của một ngành nào đó không thể đo lường ở lúc gặp phải chu kỳ giá cả suy giảm. Mối quan hệ liên ngành và tác động của nó đến các mối quan hệ khác mới là thước đo thực sự.
Trong 10 năm qua tỷ trọng của nông nghiệp trong GDP giảm 4% nhưng lao động nông nghiệp giảm hơn 17%. Năng suất lao động nông nghiệp tăng chủ yếu dựa vào chuyển dịch cơ cấu và nguồn cung lao động dồi dào.
Yếu tố này trong thời gian tới sẽ mất đi, tăng năng suất trong nông nghiệp phải dựa nhiều hơn vào tri thức, vào tiến bộ công nghệ. Đây sẽ là những khó khăn, thách thức lớn với nông nghiệp.
Trong 10 năm tới lao động nông nghiệp có thể giảm xuống mức 30%, tỷ trọng của nông nghiệp có thể chỉ còn 10% GDP. Lao động trong nông nghiệp, nông thôn sẽ có nhiều hơn những người già, thiếu sức khỏe và học vấn thấp, như vậy bài toán tăng trưởng của nông nghiệp là vô cùng khó khăn. Từ một ngành vốn là điểm mạnh, từng chống đỡ lúc khó khăn của nền kinh tế có thể trở thành điểm yếu, là gánh nặng của nền kinh tế.
Nền kinh tế Việt Nam bị lạm phát hoành hành nhiều năm qua có một phần từ sự tăng giá liên tục của sản phẩm nông nghiệp. Giá nông phẩm từ lúa gạo đến thịt, cá tăng liên tục như con ngựa bất kham do nhu cầu, cả thế giới lẫn trong nước, đều tăng trong khi nền nông nghiệp không đủ sức cung ứng, không đủ sức chống đỡ hữu hiệu với các cơn dịch bệnh.
Trong 15 năm qua cũng đã có lần nông nghiệp góp phần làm giảm lạm phát trong các năm 1999-2000 khi giá lúa gạo suy giảm liên tục. Phản ứng của nông dân sau đó là giảm diện tích, giảm sản lượng.
Nghiên cứu mối quan hệ giữa chỉ số giá sản xuất và chỉ số tăng trưởng của một số nhóm như lúa gạo, thủy sản, gia súc, gia cầm trong 10 năm qua cho thấy sau chu kỳ giảm giá thì chỉ số tăng trưởng sản xuất chậm lại, có trường hợp giảm rất sâu (như với gia cầm năm 2004).
Sau mỗi chu kỳ tăng giá, chỉ số tăng trưởng sản xuất phục hồi, một số trường hợp tăng rất mạnh (gia cầm năm 2008, lúa gạo năm 2007-2008 và cho đến nay). Tiếp tục các quan sát lại cho thấy sau một thời gian tăng trưởng thì giá cả của các nhóm sản phẩm đó lại giảm xuống và chỉ số tăng trưởng sản xuất chậm lại.
Cận cảnh thị trường lúa gạo
Mỗi năm, khi tổng kết thành tích, ngành nông nghiệp, công thương đều vui mừng với ánh hào quang tăng trưởng xuất khẩu nhưng với nông dân, rất ít người giàu có nhờ vào trồng lúa, nuôi cá chứ chưa nói không ít trong số đó hết sức cay đắng vì lỗ lã nặng nề. |
Bí đầu ra, nông sản ế Từ đầu năm tới nay, bà con trồng dừa tại hai tỉnh Bến Tre và Tiền Giang - hai địa phương có diện tích dừa lớn nhất ĐBSCL - đứng ngồi không yên do giá xuống thấp, tiêu thụ không được. Ông Phan Tấn Tài, thương lái mua dừa tại ấp Mỹ Thạnh, xã Hòa Định, huyện Chợ Gạo (Tiền Giang), cho biết so với mức giá kỷ lục từng được xác lập vào tháng 11 năm ngoái, hiện dừa khô đã giảm từ 100.000-110.000 đồng, xuống mức giá chỉ còn 30.000-35.000 đồng/chục (chục 12 trái), dù giá giảm mạnh nhưng tiêu thụ cũng rất là khó khăn. Ông Nguyễn Văn Tiến, ngụ ấp 4, xã Thạnh Phú Đông, huyện Giồng Trôm (Bến Tre), than thở: “Dù giá giảm rất mạnh, nhưng nửa tháng qua tôi đi kêu bán khắp nơi cũng không có lái nào vào mua”. Ông Hồ Vĩnh Sang, Chủ tịch Hiệp hội Dừa Bến Tre, cho rằng giá dừa giảm mạnh đã ảnh hưởng rất lớn đến thu nhập của không ít hộ dân sống nhờ vào cây dừa. Theo ông Sang, tiêu thụ nông sản của Việt Nam còn nhiều bất ổn, đặc biệt là đối với các loại nông sản phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc. Không chỉ nông dân trồng dừa, bà con trồng lúa, mía... tại các tỉnh ĐBSCL cũng lao đao không kém khi đầu ra không có, giá cả liên tục giảm sút. Hiện các tỉnh Tiền Giang, Long An, Đồng Tháp... đang bước vào đợt thu hoạch rộ lúa đông xuân 2011-2012, tuy nhiên, từ đầu năm đến nay giá lúa liên tục lao dốc và mất khoảng 2.500-3.000 đồng/ki lô gam lúa hàng hóa. Ông Nguyễn Văn Đầy ở xã Phú Cường, huyện Cai Lậy (Tiền Giang), cho biết: “Tôi vừa thu hoạch xong 1 héc ta lúa đông xuân 2011-2012 giống IR 50404, nhưng kêu bán vẫn chưa được do giá xuống thấp quá không có ai mua hết”. Trong khi đó, các nhà máy đường đang tồn kho khoảng 300.000 tấn đường cát buộc doanh nghiệp phải hạ giá mua xuống còn 1.050 đồng/ki lô gam mía 10 chữ đường (giảm 150 đồng) và thương lái mua tại ruộng mía còn 900 đồng/ki lô gam. Với giá này, doanh nghiệp vẫn than lỗ, còn nông dân thì không muốn trồng mía nữa. |
TS VÕ HÙNG DŨNG, Giám đốc chi nhánh VCCI tại Cần Thơ / TBKTSG
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Tập trung đẩy nhanh tiến độ, phấn đấu hoàn thành mục tiêu xây dựng nông thôn mới năm 2024
Về việc tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo thực hiện Chương trình OCOP trong thời gian tới
Hướng dẫn thành lập BCĐ cấp huyện và bộ phận giúp việc BCĐ cấp huyện, BCĐ đạo cấp xã, BQL cấp xã, Ban Phát triển thôn, tổ dân phố
Sửa đổi một số tiêu chí, chỉ tiêu của các Bộ tiêu chí ban hành kèm theo Quyết định số 36 và Quyết định số 37 ngày 09/12/2022 của UBND tỉnh
Giao hướng dẫn thành lập Ban Chỉ đạo các Chương trình MTQG cấp huyện, cấp xã