Những khối u xuất hiện ngày một nhiều trên người cụ Umar.
Nhưng sau đó, vào năm 28 tuổi, cụ Umar gặp gỡ bà Farhat-un-Nisa, họ đã yêu nhau và kết hôn. Bà Farhat thậm chí không hề than phiền về những khối u trên người của cụ Umar. Bà Farhat cho biết: "Tôi có thể cảm nhận rằng Umar là một người đàn ông tốt. Ông ấy là người tử tế và hào phóng. Gia đình tôi luôn cảnh báo rằng, tương lai của tôi sẽ gặp nhiều khó khăn khi kết hôn với ông nhưng tôi chấp nhận điều đó".
Cụ Umar cùng vợ và 3 người con trai.
Căn nhà mà gia đình cụ Umar phải rất vất vả mới có thể thuê được.
Gia đình cụ Umar cũng đã phải cố gắng rất nhiều để có thể thuê được một căn nhà. Cụ nói: "Nhiều gia đình không muốn chúng tôi sống trong nhà của họ. Chúng tôi đã phải chuyển nhà rất nhiều lần bởi mọi người luôn nghĩ rằng, tôi sẽ lây nhiễm tất cả mọi thứ cho họ." Thật may là bà Farhat cuối cùng cũng tìm được một công việc bán thời gian trong trường học địa phương và có khoản thu nhập để trang trải các chi phí sinh hoạt.
Tiến sĩ Chilukuri Srinivas làm việc tại khoa ung thư, Bệnh viện Yashoda ở Hyderabad cho biết: "Cụ Umar có khả năng mắc chứng Neurofibromatosis. Một điều rất rõ ràng rằng, bệnh tình của cụ Umar đã rất nghiêm trọng. Tôi cũng rất muốn giúp đỡ cụ nhưng tôi không thể làm gì khác, hiện chưa có phương thuốc nào chữa được căn bệnh này".
Tuy những khối u này không mang lại cảm giác đau đớn nhưng cụ Umar luôn cảm thấy rất khó chịu. Cụ tâm sự: "Tôi không thể ngủ ngon giấc vào những buổi tối mùa hè. Những khối u khiến tôi ngứa ngáy khắp người. Hơn thế nữa, chúng còn mọc xung quanh mắt khiến tôi rất khó nhìn rõ mọi thứ. Vợ tôi luôn giúp tôi cạo râu và cắt tóc nhưng điều này có lẽ không giúp tôi nhiều, tôi không thể che giấu được những khối u, chúng tăng trưởng và phát triển quá nhanh. Tuy nhiên có một điều có lẽ tôi cảm thấy mãn nguyện nhất là vợ tôi luôn ở bên cạnh tôi. Bà ấy đã đem đến cho tôi những điều tốt lành. Tôi yêu gia đình tôi rất nhiều."